yết à ,sao con đến chỗ Hàn Băng sớm vấy ,có chuyện gì ak
-dạ……..không có nhưng mẫu thân tới thăm đại tỉ có việc gì ko ạ_ Htyết
-ta có chuyện muốn nói với Hàn Băng ,mà nó đâu rồi _VP lại hỏi
-dạ……….đại tỉ đang ngủ có gì mẫn thân cứ nói với Tuyết nhi dc rồi ,hôn qua H.Băng tỉ học đàn mỏi tay nên hôm nay đậy muộn _H.Tuyết
Như ko tin Vương Phi đi vào cửa thì thấy có người đang nắm thí lại trở ra nói với Hàn Tuyết :
-mai Nương cùng với phụ thân con phải lên Giang Nam có chút việc ,dù gì thì Hàn Băng cũng là người có quyền nhất nên ta dặn nó mấy việc cần chú ý ,mà Băng nhi đang ngủ thì ta nói với con cũng dc _ sai đó Vương Phi dặng dò r6òi đi ra ,bấy h Hàn Tuyết mới thỏ phào nhẹ nhõm còn 4 nhười kia cũng như thoát nạn diết thân , đấn sáng ngày hôm sau ko thấy Hàn Băng trở về thì Hàn tuyết lo lắng thực sự ,lệnh chó 4 nữ tử kia cùng với mình ra chỗ tổ chức hội hôm nọ tìm kiếm
Sáng đậy sai khi dùng điểm têm thì hắn đưa Hàn Băng trở về ,ra khỏi cung đang đi thì Nó thấy A Tử nghỉ Hàn Tuyết cũng đang ở đây tìm nó thìbắt tên kia dừng xe ngựa lại vội chạy xuống xe nhìn thấy nhỏ bạn thì nó chạy nhanh lại ôm lấy Hàn Tuyết hắn thất thế có chút ti7c1 trong lòng nhưng nhỡ đó là sư huynh hay tiểu đệ của nàng thí sai ,nhưng cho dù là thế thật thì giữa thanh thiên bạch nhất cũng ko nên làm cái hành động đó ,lỡ như tên nam nhân đang ôm nàng là “thanh mai trúc mã của nàng từ nhỏ thì sao nhủ ,hắn với nàng đã có hôn ước rồi thí sao ,biết vậy hôm qua hăn “ ăn “ nàng cho rồi ,hắn vừa giận mình ,giận người ( thỏ Thấy trên đầu Thiên Long ca có khói rồi đó)
Sau khi ôm (nhưng ko có hôn) thắm thiết thì Hàn Băng trở lại chiếc xe ngựa nói với hắn :
-cảm ơn ngươi vì chuyện hôm qua đến giúp ta và hôm nay còn dưa ta về nhà nữa –Hàn Băng nói nhưg hắn vẫm lặng tờ ,nó lấy tay quơ trước mắt hắn nói
-ê ngươi sao vậy bị bệnh ak
-kia là ai – bấy h hắn mới lên tiếng giọng nói còn mang chút nóng giận
-ak ,đó là bạn ta mà có gì ko_HB ,” bạn ……….chắc chắn hắn là thanh mai trúc mã với nàg ấy rồi “đó là suy nghỉ của hắn và trên đầu chuẩn bị bốc lưả tới nơi rồi ^^
-ko cho nàng nói chuyện với tên đó _ Hắn đe doạ Hàn Băng định cãi lại nhưng thôi kệ nàng gệt đầu chạy đi nhưng 1 lúc sau thì chạy lại hôn nhẹ lên má hắn rồi bỏ chạy đi vỉ ngượng ngùng còn tên ngồi trong xe kia thì bất độn gmất mấy s ,toàn bộ khói ,l7ã đã tiên tan đi hết rồi ^^
Sau 1 trận lâm li bi đát khi dc gặp lại bạn người thân duy nhất ở thế giới này htì bất chợit Hàn Tuyết trở nên bộ dang tươi cười ,Hàn Băng khẽ rùng mình vì cơn thịnh nộ se81p tới ao cũng biết trước khi biển động thì nó rất nhẹ nhàng mà ,chính thế vừa đặt chân vào Phủ thì cơn giận của Hàn Tuyết bắt đầu nổi lên :
-nhanh đi thôi ,chúng ta cần nói chuyện _ giọng nói của Hàn Tuyết mang theo chút giá lạnh
-vừa vào phòng thì H T lên tiếng ;
-nói mau cho tao biết mày đã đi đâu
-Hàn Tuyết ak mày đừng giận mà ,tao biết tao sai rồi _HB nănnủ
-mày chưa trả lời câu kỏi của ta ,nói mày đ4 đi đâu_HT tiếp tục hỏi
Hết cách HB đành phải đổ lỗi cho hắn thôi ,”hey… đành phải vậy “ Hàn Băng thầm nghĩ ,hít 1 hơi rồi nói (HB tỉ chuển bị diễn kịch nè ,sau này chuyển từ thiết kế sang diễn viên á):
-Hức……….mày ko biết thì thôi ,tao đang đi thì bị 1 gã đánh lén sau lưng rồi mang về chỗ của hắn ,hức……….mày biết ko thì ra tên đó làm ở lầu xanh ,hức ………….ko may tai bị phát hiện là thân nữ như ,hắn chiẩn bị làm “ nhụt “ tao thì có người đến cứu ,biết ai ko chính là cái tên ở trong Hòng Cung c9ó ,tao sợ quá ngất xỉu ,may mà hắn đua vào cung rồi hôm nay mới đưa tao về nè ,mày ko an ủi tao thì thôi đàn gnày lại **** tao ,hức………
Quả thất lời nói dối quá xuất sắc làm chi Hàn Tuyết tỉ om lặng 1 hồi ,tức giận thì giảm hơn nửa nhưng chưa tin lắm nên nói :
-có thết ko ,mày có võ công mà ai có thể bắt mày ,với trí óc của mày mà bị trói sao còn bị phát hiện là nữ ,tao cần phaỉ xem lại ak
-bị đập từ đằng sau thì sao mà phản ứng dc ,hắn lôi tao về ko ngờ cái nón rớt ra ,lúc đó tao vẫn bị bất tỉnh nhân sự trói là đúng rồi
-Thế còn tên trong cung kia sao lại tới đúng lúc thế _Hàn Tuyết vặn vẹo
-tại vì …vì …..
-vì nãy h mày lừa tao chứ gì ,khỏi nói ,nhìn mắt mày là biết mày ham chơi nên bị tên kia rủ vô cung chứ gì ,mày nên nhớ là tao là bạn với mày từ nhỏ nha ,mày nói dối là tao biết liền á
-trời ,biết rồi nãy h làm tao suy nghĩ nát óc trả lời mấy câu ? rất chi là “ khoai “ của mày
-mà tao thắc mắc ,sao hắn lại biết mày là nữ ,mày có bị hắn chiếm tiện nghi ko
-SAFsty………….chỉ ôm thôi ,ko có kiss_HB thuật lại
-vậy mày ngủ chung với hắn chứ gì
-ikm thì chỉ là ngủ chung thôi mà có gì đâu ,với lại tao thấy tên đó cũng tốt ( èo sau này mới biết tốt hay xấu ak)
-mà nhắc tới ngủ chung mới nhớ sao dạo này mày ko bị lôi vào cung ‘thị tẩm “ nhỉ
-ê mày nói cái gì đó ,muốn tao đi lắm ak _ thế là 2 vị tiểu thư lại như thường trực đuổi nhau khắp nơi trong Vương Phủ
CHAP 17: ước mơ thành hiện thực
2 tuầu sau đó
-hey……….ngủ sướng quá ,bây h là h nào rồi nhỉ sao con nhỏ Hàn Tuyết ko gọi mình như mọi hôm hay là bị bệnh _ Hàn Băng thức dậy vươn mình 1 cách uể oải ( ngù ít cũng kêu mà ngủ nhiều cũng nói ,hey.Tỉ Hàn Băng Đúng là “ luỡi ko xương ‘mà ) suy nghĩ 1 lúc rồi cùng với Tiểu yến và T .Nguyệt đi đến chỗ của Hàn Tuyết ,khi đi vào trong phòng thì thấy H.Tuyết nằm im bất động tưởng bạn mình có việc gì ,H.Băng liền chạy tới nắm tay ,sờ trán nhưng vẫn ko có dấu hiệu của bệnh ,đang nhắm mắt cố quên đi cơn đau ,nó đã sai A tử và T.Xuân đi tìm thuốc rồi ,ko ngờ có người đến quấy rối ,mở mắt ra thì thấy làHàn Băng ,H.Tuyết nói :
-sao hôm nay mày sang đây ,có việc gì a_HT
-tao thấy mày ko gọi tao thì tưởng mày bệnh nên sang thăm thế Atử và Txuân đi đâu rồi mà mày bị sao vậy
-tao đến ngày……………………..
-đến ngày gì ,ngày gì mà mày ngủ thế này
-là ngày đó đó ,ngày đó là con gái ai cũng phải có:MatCuoi (15):_HT hơi bực nên gọng nói to lên 1 chút
-ngày đó là ngày nào ,sao nói úp mở thế
-sao mày “ gà “ thế kả ,mày có phải là con gái ko_h thì HT thưc sự tức giận lắm rồi ,bụng đang đau còn phải gân cổ giải thik với con kia nữa,còn 2 tiểu nha đầu kia cười khúc khích vì chủ nhân của mình
-đây là câu cuối ta nói với mày :MatCuoi (7):,tao nói xong mày làm ơn đi chỗ khác dc ko ,là ngày “khỉ *** đỏ “ đó chị ,rồi đi đi
Bây h Hb mới hiểu
-trời có thế thôi mà nói đại ra đi ,có ai chọc đâu mà ,mà mày đau bụng lắm ak đã nói A Tử đi lấy thuốc chưa _Hàn Băng qian tâm kỏi rối rít ,Hàn Tuyết ko nói gì chỉ gất đầu
-vậy tao đi tập võ nha ,hôm nay nghỉ đi ,hôm nào hết đau thì đi_Hàn Băng dặn dò rồi chạy ra ngoài cùng với T.Yến và T.Nguyết ,ko quên chọc “ khỉ *** đỏ tao đi đây “ làm cho Hàn Tuyết cười ra nc mắt :MatCuoi (1):,vừa nãy còn bảo là ko chọc mà vừa ra khỏi cửa đã dở chứng rồi ,sau khi Hàn Băng đi thì a tử cũng về mang cho H.Tuyết 1 bát nc có màu nâu ,tuy đắng nhưng vù tương lai nên đành bấm bụng uống hết ,sau khi nghỉ nghơi cũng đã bớt hẳn nhưng trongmấy ngày này ko nên vận động mạnh như tệp võ nên ,Hàn Tuyết ra Đài Vong Các đành đàn
Thiên Long đang ân ân ái ái với Mạt Phi thì Thiên Dương ( hậu vệ thân tín ,hết sức tring thành ) của hắn tới ,nói vọng vào “ Vương Gia ,Hoàng Thượng có lệnh triệu kiến Vương Gia vào cung gấp” ,tuy người bên cạnh ko muốn nhưng ko thể khàng chỉ của Hoàn